Non Writer có 2 đoạn trích sau:
Đoạn trích trong cuốn Đường xưa mây trắng trang 248 có nội dung:
Tôi nói vạn vật là vô thường và không có tư ngã. tôi nói vạn vật nương vào nhau mà sinh khởi, tồn tại và hoại diệt, chứ không phải xuất phát từ nguyên nhân đầu tiên nào hết. Điều này tôi đã chứng nghiệm và các bạn cũng có thể chứng nghiệm.
Trong cuốn Muôn kiếp nhân sinh 1, tác giả Nguyên Phong viết:
Mọi sự vật trên cõi đời này đều do nhân duyên khởi phát mà thành, tất cả đều có liên quan tương hỗ lẫn nhau. Nhân sinh quả, quả lại tạo nhân, lớp lớp trùng trùng, có khi dung hòa có khi đối kháng, tương tác lẫn nhau mà sinh ra. Không có một sự vật nào có thể tồn tại riêng rẽ cả.
Cả hai tác giả đều nói về cùng một ý có nhân quả, mọi vật trên đời có tương quan nhưng mỗi tác giả chọn một cách thể hiện theo chứng ngộ của bản thân. đây chỉ là một đoạn trích tiêu biểu, còn đi sâu hơn độc giả sẽ có cảm nhận cùng nói về chủ để tỉnh thức, sống chan hòa, yêu thương, nhưng mỗi tác giả chọn một cách thể hiện. Và mỗi tác giả cũng có nhóm độc giả của riêng mình.
DOANH NGHIỆP KIA VIẾT SÁCH VÀ XUẤT BẢN SÁCH, DOANH NGHIỆP MÌNH CŨNG PHẢI CÓ SÁCH!
Quay lại câu chuyện các doanh nghiệp chọn viết sách xây dựng thương hiệu cá nhân hay xây dựng thương hiệu doanh nghiệp cũng vậy. Trong thế giới không ngừng chuyển động các doanh nghiệp phải không ngừng nỗ lực để giữ vững vị thế cũng như lan tỏa thương hiệu ngày một mạnh hơn trên thị trường thì sách trở thành công cụ, phương tiện truyền thông hữu dụng. Điều này thôi thúc nhiều cá nhân, doanh chủ chọn viết sách với mục tiêu xây dựng thương hiệu, khẳng định vị thế chuyên gia. Khi vào đến đây, một số doanh chủ sẽ bị khựng và loay hoay với câu hỏi phía dưới!

CŨNG LÀ KIẾN THỨC ĐƯỢC LĨNH HỘI – TÔI PHẢI LÀM THẾ NÀO VỚI CUỐN SÁCH CỦA MÌNH?
Chính xác khi định vị mình là chuyên gia trong một lĩnh vực thì cũng có nhiều chuyên gia đầu ngành khác cũng lĩnh hội kiến thức như thế. vậy điều gì làm nên sự khác biệt. trong góc nhìn của Non Writer thì:
- Hãy nhìn vào những người bạn học, những người đồng trang lứa. tất cả họ đều cùng học trong môi trường bạn học, cùng khối kiến thức ấy. nhưng mỗi người đang là một bản thể khác biệt phải không nào? vậy hãy nghĩ về cuốn sách theo hướng đó.
- Kiến thức là chung, là kế thừa nhưng cách bạn thể hiện, áp dụng là sự khác biệt. Vậy hãy biến những kiến thức kế thừa trở thành thứ trao giá trị tới độc giả trong từng trang sách của bạn.
LÀM THẾ NÀO ĐỂ CUỐN SÁCH CỦA TÔI KHÔNG BỊ ĐÁNH GIÁ LÀ LÙA GÀ?
Có một số lĩnh vực, ngành nghề được cho là hơi nhạy cảm nếu chọn viết sách và có một số anh chị doanh chủ cho là nếu viết sách thiếu tinh tế sẽ bị cho là lùa gà, PR. Vậy mình cần xác nhận lại rõ ràng mục tiêu:
- Mình viết sách hồi ký, tự truyện để xây dựng thương hiệu cá nhân thì dùng vào PR đúng rồi. nhưng PR như thế nào mới là điều cần bàn sau.
- Yếu tố thứ hai sợ đầu sách ra mắt bị nói là lùa gà. Vậy muốn tránh được việc này thì cần hướng tới nội dung trong từng trang sách cần thể hiện được kiến thức, giá trị mà tác giả mong muốn trao đi. Hãy nghĩ tới viết sách là trao đi giá trị, giúp độc giả có được lời giải, đáp áp khi dành thời gian đọc cuốn sách.
Cùng là khối kiến thức được lĩnh hội hay kế thừa từ thế hệ đi trước, nhưng cách các doanh chủ thể hiện trên từng trang sách mới là điều cần chú ý và là điểm tạo ra sự khác biệt.

KHÔNG AI NHỚ NHỮNG NGƯỜI BẮT CHƯỚC VÀ VIẾT SÁCH CŨNG THẾ
Trong bất cứ lĩnh vực nào, người bắt chước luôn bị lãng quên. Hãy cùng lật lại hai ví dụ Non Writer để ở đầu bài viết bạn sẽ thấy. Cùng một thể đề tài nhưng mỗi người chọn một cách thể hiện khác nhau, đó mới gọi là viết sách, đó mới gọi là làm cho mình trở lên nổi bật và đó mới gọi là trao đi giá trị. Đừng quên rằng thị trường sách cũng giống như các lĩnh vực khác, nhiều vô kể các dòng sách. nếu bạn thực sự muốn đầu sách của mình nổi bật hãy nghĩ tới việc tạo ra một sản phẩm giá trị thay vì cố gắng chạy cho ra một đầu sách vì doanh chủ bên kia có tới mấy đầu sách rồi.
Có một điều Non Writer lưu ý: con chữ nó có lý lẽ riêng của nó. Nếu bạn quan tâm chủ đề này hãy cùng đọc bài liên quan: Đã chọn viết sách thì cuốn sách phải trao đi giá trị!