ĐỪNG ĐỔ LỖI!

Trong câu chuyện gần nhất, nhân vật nhờ mình chấp bút nói:

– Nếu em không nỗ lực, chắc chắn giờ này em không thể ngồi đây và đối diện chị.

Còn mình nghe xong thì cười và bảo:

– Em may mắn.

– Không, em đã khẳng định không đổ lỗi cho hoàn cảnh, những gì em đã làm xứng đáng để em ngồi đây. chị trân trọng điều đó và quyết đi cùng em tới cùng trong dự án này. – Chị chia sẻ dứt khoát như thế.

Sở dĩ chị nói vậy vì nhân vật cần mình chấp bút lần này hoàn toàn làm mình bất ngờ. Chị từng nằm trong nhóm MDRT (tỉ phú đô la trong ngành tài chính nhiều năm liền) và như chị chia sẻ, đến độ lùi thì dừng lại và chuyển hướng làm chuyện khác thay vì tập trung vào tài chính. Bản thân mình thấy lần này mình may mắn khi thứ mình đang cần là kiến thức về tài chính lại gặp đúng người và để khi nghe xong câu chuyện của mình chị chốt lại và không tìm đơn vị khác, để rồi cũng từ đây, những chuỗi ngày tiếp theo chị mời mình tới chơi và ở lại trong căn biệt thự của gia đình, để nghe chị chia sẻ nhiều hơn mà như chị nói rằng:

– Thấy em vượt khó và không đổ lỗi cho hoàn cảnh thì chị thấy chị may mắn hơn em.

Gần đây khi mình có dịp gặp thêm một nhân vật cần mình chấp bút tại miền Bắc. Trước khi chị em gặp nhau, mình chỉ chia sẻ một số ít thông tin về mình gồm công việc hiện tại, nơi sống, quê quán và chủ yếu nghe thông tin từ chị để khi gặp mình chị liên tục giang đôi tay và ôm mình kèm nhiều lời động viên:

– Ôi cô gái quê lúa, tuyệt vời. Chị cứ nghĩ hành trình của mình cũng gian truân lắm rồi nhưng em làm chị thêm bất ngờ.

Khi nghe những lời động viên như vậy mình thường lạc quan nói:

– Em quên mất chuyện em chỉ còn 40% sức khỏe. Và quan điểm của em là “xuất phát điểm của em thấp nhưng em sẽ theo kịp mọi người”.

Còn trong gia đình, họ hàng, thậm chí là nhân sự trong công ty mình hay lấy mình ra ví von, các bạn trẻ thường bảo:

– Ôi dì/cô/chị giỏi. Tụi con/em không làm được.

Khi ấy mình chốt một câu:

– Ngày xưa đi học toàn bị đuổi ra khỏi đội tuyển. Giỏi cái nỗi gì.

Và lẽ đương nhiên sau đó kèm mớ lý lẽ dài loằng ngoằng nữa nhưng điều mình thấy quan trọng nhất để đi được hành trình đến thời điểm này và chắc chắn vẫn đi tiếp theo hướng tích cực chỉ đơn giản là đừng đổ lỗi, cứ tìm giải pháp thì chắc chắn hành trình đi của mỗi cá nhân ít nhiều cũng có dấu ấn của riêng mình.

    Leave Your Comment

    Your email address will not be published.*