Truyện ngắn

                                                                                                                     
                                                                                                 Nguyễn Ngọc Non                                                                                                                                

Bố ơi sao bố không sang chơi với con?

Giọng cu Bi nhõng nhẽo qua điện thoại

Ừ, lát bố sang. Giọng người đàn ông ấm áp qua điện thoại

Chả là mẹ cu Bi và bố mới cãi nhau. Bố cu Bi giận bỏ về 3 ngày rồi không thèm điện thoại, cũng không sang.
Sau cuộc điện thoại của cu Bi, 30 phút sau, người đàn ông xuất hiện trên tay lỉnh kỉnh mấy hộp thức ăn thơm phức, nóng hổi mùi gà chiên, sườn nướng. Vừa thấy bố cu Bi xuất hiện, mẹ nó đã vội lên tiếng giọng còn pha chút giận dỗi.

Bi gọi bố, thì ra nhận quà kìa. Mẹ không biết đâu nha.

Mẹ cu Bi nói nói vậy nhưng ánh mắt rực rỡ như hoa nở sớm mai đã đủ nói lên tất cả. Mẹ cu Bi tên Hằng. Cô có nước da trắng ngần, dáng người cao, miệng tươi rói và bầu ngực căng tròn là điểm hút hồn người đối diện ngay lần đầu gặp. Cô Hằng người gốc Bắc. Nếu so về nhan sắc cô thuộc dòng xinh đẹp nhờ nước da trắng, vóc dáng thon thả. Chưa nói tới việc số đo ba vòng khá hấp dẫn nhất là vồng ngực căng tròn. Dù đã trải qua hai lần sinh nở nhưng vóc dáng cô Hằng vẫn là niềm mơ ước của nhiều người phụ nữ. Tuy nhiên về tính tình cô lại thuộc dòng vô tư. Đôi khi hơi quá so với tuổi. Có lần đang tâm sự với đứa cháu gái:

Bé Lan – tên đứa con gái, mấy tháng rồi nó chẳng đưa tiền ăn và tiền nhà cho cô.



Chả là mấy mẹ con cô cũng đang thuê nhà trọ. Lan làm cho một công ty nước ngoài có mức thu nhập khá cao. Cô Hằng đang kể với khuôn mặt mặt rầu rĩ và giọng nặng trĩu tâm sự thì điện thoại đổ chuông. Sau cuộc điện thoại đã thấy cô hớn ha hớn hở nói với đứa cháu:

Cô đi đây, có kèo rồi.


Thông tin liên quan

Truyện cười:http://bestseo.vn/blog/xuong-dat-con-choi-i74.html
                    http://bestseo.vn/blog/oan-hon-i77.html
Truyện ngắn:http://bestseo.vn/blog/goc-van-hoc-i60.html
 
                    http://bestseo.vn/blog/goc-van-hoc-i63.html
Hạnh – đứa cháu ở chung nhà trọ hiểu ngay từ kèo của cô là mấy bà bạn cùng tuổi rủ chơi tổ tôm, bài cào, đánh phỏm, tiến lên. Bình thường cô Hằng chu đáo, giỏi giang nhanh nhẹn bao nhiêu thì khi có bạn bài gọi cô lại hăm hở lao đi tới mức quên trời quên đất bấy nhiêu.

Một tối, Lan đi công tác, chỉ có Hạnh ở nhà. Cô đã nói gần như rơi nước mắt với Hạnh.

Chưa bao giờ cô nhận được món quà sinh nhật từ Lan cháu à.

Nói rồi, Hạnh thấy nơi khóe mắt cô giọt nước trong veo đang rơi dần xuống hai bên sống mũi. Chả là vào ngày sinh nhật cô, Hạnh có mua tặng cô một món quà. Có lẽ nhận món quà từ một đứa cháu trong khi con gái ruột lại không đả động gì đã làm con người vốn vô tư hồn nhiên như cô cũng phải thốt ra những câu trách móc.

Thế nhưng, điện thoại vừa đổ chuông. Sau vài câu qua lại, cô với khuôn mặt tươi như hoa hướng dương, giọng nói vội vàng:

Có kèo. Cô đi nhé.

Có lần tối vào thứ 7, lúc ấy 9h cô gọi cho Hạnh nói vội:

Cháu về mua gì ăn đỡ nhé. Cháu hỏi Bi xem thích ăn gì? Mua cho Bi luôn nha. Cô đi rồi.


Chuyên đề SEO

5 quy tắc bất biến khi viết bài SEO:
            http://bestseo.vn/blog/viet-mot-bai-seo-len-top-google-i84.html
Nghệ thuật đặt câu, nhả chữ:
            http://bestseo.vn/blog/moi-bai-viet-dang-seo-pr-i73.html
Nghe vậy Hạnh hiểu ngay. Về nhà thấy cảnh đồ ăn đã ướp sẵn, rau đã nhặt sạch, xờ chiếc xoong trên bếp thấy còn âm ấm. Bữa cơm mà cô định nấu đã bị bỏ dở vì một cuộc điện thoại. Cả ngày hôm sau Hạnh cũng không thấy cô về mà chỉ điện thoại đổ chuông và nghe cô dặn dò. Đã ở với cô cả năm trời, nhưng dường như để có một bữa ăn đúng không khí gia đình chỉ đếm trên đầu ngón tay. Phải chăng vì quá vô tư với nên 10 năm trước cô đành lòng gửi Lan – con gái lớn về quê sau câu nói của bố cu Bi:

Gửi con bé về quê.

Câu nói ấy sẽ không tạo ra khoảng cách giữa Lan và cô Hằng nếu như hè năm ấy cô không gửi nó về quê mặc dù Lan vẫn nghe được câu của mẹ nói với bố cu Bi:

Con còn nhỏ mà. Cứ để con bé ở đây.


Phải chăng đây cũng là lý do mà Lan không gần mẹ. Thậm chí ở Lan còn có gì đó giận mẹ. Phải chăng đó là lý do khiến Lan không thể nào nói một câu ngọt ngào, có đủ chủ ngữ, vị ngữ với mẹ. Trong cách đối đáp của Lan với mẹ nhiều khi nghe xót xa. Có lần Lan đi làm về muộn cô Hằng hỏi:

Sao hôm nay con không ăn cơm?

Ăn rồi. Bố Thiều qua kìa. Lan nói với thái độ gắt gỏng rồi bỏ vào nhà vệ sinh


Thông tin liên quan

Truyện cười vui:http://bestseo.vn/blog/rut-kinh-nghiem-i83.html
                          http://bestseo.vn/blog/chi-tai-hai-qua-can-i81.html
                          http://bestseo.vn/blog/loi-me-dan-i76.html
Tản mạn:           http://bestseo.vn/blog/cam-mot-bua-an-i82.html
Còn bố Thiều – cách Lan xưng hô. Chứ thực tế Lan là kết quả của cuộc hôn nhân năm 19 tuổi của cô Hằng. Ngày ấy cô lấy chồng theo mai mối, rồi sinh Lan. Tình yêu của con gái miền Bắc những năm 90 phần lớn là như vậy. Bố Lan mê bài bạc, rượu chè cộng với cuộc sống ở quê quá chật vật. Không chịu được cảnh người chồng như vậy, cô Hằng đã đưa đơn ly dị và dắt Lan vào Sài Gòn kiếm sống.

Cô làm công nhân vệ sinh cho 3 công ty. Thời gian ban ngày dường như là những phút giây vội vã và dồn dập công việc. Nội việc di chuyển từ tòa nhà ở quận Gò Vấp qua quận 1 rồi về quận 5 cũng đủ tốn sức lực và thời gian. Nhưng Hạnh chưa bao giờ thấy cô gắt gỏng hay than mệt.

Không biết cô đã gặp chú Thiều từ bao giờ và bao lâu. Cô chưa bao giờ kể. Chỉ biết rằng cu Bi đã 12 tuổi. Trước khi có cu Bi. Một điều không sai là cô Hằng gặp chú Thiều lúc cô vẫn đang độ tuổi xuân xanh. Sự chăm chỉ, chịu thương chịu khó, tính cách vui vẻ, hồn nhiên cùng nét mặn mà của gái một con đã hấp dẫn người đàn ông gần 50 tuổi, một vợ và 2 con này.


Ngày hai người đến với nhau không ít lời đồn thổi. Người thì nói chú trâu già gặm cỏ non. Còn kẻ nói cô là đồ moi của. Gắn với chú chẳng được bao lâu thì chú Thiều gặp chuyện không may trong làm ăn. Chú bị đối tác lừa tới mức phải ngồi tù. Suốt thời gian ấy cô vẫn đều đặn cuối tuần ghé trại giam. Có lẽ đó cũng là thử thách tình cảm giữa cô và chú. Để bây giờ cô Hằng phải thốt ra rằng:

Chỉ ở bên chú Thiều cô mới thấy vui và hạnh phúc.


Chuyên đề SEO

Rủi ro khi tự viết bài SEO:
           http://bestseo.vn/blog/viet-noi-dung-website-i41.html
Yếu tố tạo nên sự khác biệt về nội dung:
           http://bestseo.vn/blog/viet-noi-dung-website-i49.html
Còn chú, không phải tuýp đàn ông hay nói. Tuy nhiên 2h sáng thấy cô Hằng gọi giật:

Anh ơi, vòi nước bị vỡ. Nước chảy khắp nhà.

Gần 3 giờ sáng thấy chú cùng thùng đồ nghề xuất hiện để sửa vòi nước cũng đủ để chứng minh cho tình cảm của chú dành cho cô.

Có điều thỉnh thoảng trong bữa ăn khi cô và chú đang ngồi ăn vui vẻ thì điện thoại chú Thiều sáng lên dòng tin nhắn:

Anh ơi! Anh về chưa? Hôm nay nhà có khách.

Cô Hằng vẫn rối rít, thôi ăn lẹ đi. Không biết cô chấp nhận như thế hay cô đang giấu đi cảm xúc trong lòng. Sáng nay đang ngồi trong quán cà phê quen Hạnh nghe được câu:

Kệ lão. Lão đi chán rồi về.

Là giọng của một người phụ tầm ngoài 50 ăn mặc chỉn chu, mập mạp trang điểm khá đậm vừa bước vào quán vừa nói. Đi bên cạnh là một người phụ nữ dong dỏng cao. Có lẽ họ là bạn thân. Hạnh chỉ đoán vậy. Hạnh cũng ngờ ngợ nhận ra hẳn cô mập an ủi người bạn đi cùng.

Hạnh nhớ tới chuyện của cô Hằng. Hạnh cũng không biết rằng mối tình của cô sẽ đi về đâu và kết thúc như thế nào. Chỉ có điều điện thoại của Hạnh vẫn sáng lên những tin nhắn hình ảnh hạnh phúc từ cô Hằng và chú Thiều. Họ đang tay trong tay ở một hòn đảo ngọc. Phải chăng hai người phụ nữ kia, một trong số họ là vợ chú Thiều hay còn có thêm trường hợp giống vậy. Hạnh chỉ trộm nghĩ vậy.